Biểu hiện Trừu tượng là phong trào nghệ thuật thống trị trong những năm 1940 – 1950, và cũng là phong trào đầu tiên đưa thành phố New York lên vị trí hàng đầu trên bản đồ nghệ thuật hiện đại quốc tế. Các nghệ sĩ đã phát triển vô vàn cách tiếp cận phong cách khác nhau, nhưng có chung đặc điểm thể hiện mạnh mẽ niềm tin cá nhân và giá trị nhân văn sâu sắc qua nghệ thuật trừu tượng.
Các nghệ sĩ đã phá bỏ những quy ước được chấp nhận cả về kỹ thuật lẫn chủ đề, tạo ra những tác phẩm có quy mô hoành tráng phản ánh tâm lý cá nhân của họ. Họ coi trọng tính ngẫu hứng và đột ngột, và quá trình thực hiện là quan trọng nhất. Cách thức này gây khó cho sự phân loại phong cách, nhưng có thể được quy về hai khuynh hướng cơ bản: nhấn mạnh vào cử chỉ năng động và tràn đầy năng lượng, trái ngược với sự tập trung tư duy vào các trường màu mở hơn.