Tại Mamoiada, một ngôi làng nhỏ ở Barbagia, nơi có truyền thống chăn cừu cổ xưa, mục đích và thời gian của carnevale không giống như những vùng khác của Ý. Carnevale diễn ra bốn lần trong một năm: lần đầu vào 17 tháng 1 để tưởng nhớ vị thần ngoại giáo cổ đại đại diện cho ngọn lửa; lần thứ hai vào Chủ nhật cuối cùng của carnevale; lần thứ ba vào Thứ Ba Béo (Martedì grasso), ngày cuối cùng của carnevale; và lần thứ tư vào 27 tháng 9, cho lễ San Cosma.
Hai mươi người do các già làng lựa chọn tham gia biểu diễn được chia thành hai nhóm: Mamuthones và Issocadores. Theo truyền thống cổ xưa, bất kỳ ai đã từng là thành viên của một nhóm sẽ không bao giờ có thể gia nhập nhóm kia. Tám người thuộc nhóm Mamuthones mang mặt nạ gỗ sơn đen cúi đầu bước chậm rãi. Họ vận trang phục truyền thống của người chăn cừu, khoác áo da cừu đen lộn trái gắn 30 hoặc 40 chiếc chuông với những kích cỡ khác nhau: chiếc nhỏ nhất được làm bằng đồng để tạo ra âm thanh mạnh mẽ hơn, trong khi những chiếc lớn nhất được làm bằng sắt, giống như loại được đeo quanh cổ cừu.
Trong khi đó, Issocadores mặc áo sơ mi trắng với áo choàng đỏ có đường cắt nữ tính, quần dài trắng, thắt lưng đỏ, đầu đội chiếc mũ Sardegna điển hình với vài dải ruy băng buộc dưới cằm.
Cái tên Mamuthones có nguồn gốc không chắc chắn, có thể bắt nguồn từ Maimome hoặc Mammone, tên của một con quỷ, hoặc từ tên cổ của Mamoiada là Mamnione.
Còn tên Issocadores chắc chắn bắt nguồn từ “sa soca”, trong tiếng Sardegna là sợi dây làm từ thực vật mà họ dùng để buộc cổ tay kẻ thù.
Nhóm Issocadores vây quanh các Mamuthones, tất cả cùng nhau bước qua lại trên các đường phố của thị trấn. Ba bước nhanh rồi lại dừng, cứ như thế, trong khi tiếng chuông của Mamuthones phá vỡ sự im lặng và tạo ra một bầu không khí phi thực tế.
Thi thoảng, để giảm bớt căng thẳng, một trong những Issocadores bắt một số khán giả bằng sợi dây của mình; cử chỉ này luôn được khán giả chào đón bằng những tràng pháo tay giòn rã.
Có hai giả thuyết để giải thích nguồn gốc của hình ảnh này. Giả thuyết thứ nhất là muốn ghi nhớ một trận chiến trong đó người Sardegna đã đánh bại người Moor, tức là chiến binh đạo Hồi. Tù nhân bị diễu hành qua những đường phố của thị trấn, trong số đó có bốn nhân vật quan trọng vẫn hiển thị trên lá cờ Sardegna cho tới ngày hôm nay, với đôi mắt bị bịt kín.
Còn giả thuyết thứ hai bắt nguồn từ nền văn minh Nuragica cổ đại (nuraghi, hay nuraghe, là những ngôi nhà bằng đá điển hình của nền văn minh Sardegna cổ đại), và Mamuthones là tám cư dân bất hạnh của thị trấn bị chọn để hiến tế cho một vị thần ngoại đạo để xoa dịu cơn giận của ông ta, nếu không ông ta sẽ phá hủy vùng quê.