Người ta cho rằng tại Ý có hơn 150 vùng quê, thị trấn và làng xã mang tên San Martino. Con số sẽ còn tăng lên đáng kể nếu tính cả những nông trại, dòng suối và ngọn đồi mang tên này. Ngoài ra, cũng có vô số tên và họ có nguồn gốc từ Martino như Martinelli, De Martino, Martinangeli, Martin, Martina hay Martinetti…
Hàng bao thế kỷ nay, Thánh Martino được chọn như một vị thánh hộ mệnh bởi nhiều tầng lớp trong xã hội như kỵ sỹ, chủ quán rượu, chủ khách sạn, khách du lịch… Ai cũng cầu nguyện vị thánh này bằng cách đóng một móng ngựa sắt trước cửa nhà thờ mỗi khi chuẩn bị đi xa.
Đã từ nhiều thế kỉ, lễ hội Thánh Martino tại Valle D’Aosta được tổ chức vào ngày 11 tháng 11 hàng năm. Đó là một ngày quan trọng, đặc biệt là ở vùng nông thôn, khi người ta trả nợ, gia hạn hợp đồng, thử rượu vang mới, tiến hành những hội chợ lịch sử quan trọng nhất và nhiều nơi còn tổ chức hội hạt dẻ hay hội rượu vang.
Martino sinh ra tại Sabaria, Hungari năm 317 trong một gia đình gốc Ý. Cha ông, một người lính, đặt tên ông là Martino, – “tiểu Hoả tinh” (thần Chiến tranh), và mong mỏi đến một ngày con trai mình thực hiện những sứ mệnh quan trọng trong quân sự.
Martino cải đạo sang Cơ đốc giáo lúc 10 tuổi và muốn trở thành thầy tu, nhưng người cha buộc ông vào quân đội và hết sức hãnh diện khi con trai được bổ nhiệm “circito” – chức thanh tra khu vực lính canh – khi vừa tròn 20 tuổi.
Martino chuyên tâm thực hiện nhiệm vụ quan trọng này với tấm lòng nhân đạo. Trong khi đang làm nhiệm vụ, một chuyện xảy ra khiến ông trở nên nổi tiếng: vào một đêm mùa đông giá lạnh tuyết rơi không ngớt, ông bỗng thấy một người ăn mày quần áo rách rưới, đói lả và rét mướt. Không có thức ăn hay tiền cho người ăn xin, Martino bèn cầm gươm rạch áo choàng của mình ra làm đôi, một nửa tặng ông già tội nghiệp, một nửa giữ lại cho mình.
Như để ban thưởng cho tấm lòng quảng đại đó, trong những ngày tiếp theo, thời tiết thay đổi và mặt trời toả sáng rực rỡ như mùa hè: hiện tượng khí hậu kỳ lạ đó xảy ra hàng năm vào tháng 11 khiến lòng tin của dân chúng luôn hướng về Martino và trân trọng gọi đó là mùa hè Thánh Martino.
Trong những nơi mang tên Martino, cây cầu Pont-San-Martin ở thung lũng Aosta luôn được nhớ đến như điều kỳ diệu mà vị thánh đã mang đến. Chuyện là cây cầu cũ bằng gỗ – con đường duy nhất để vào được vùng – đã bị phá huỷ bởi dòng chảy hung dữ của sông Lys trong một cơn dông. Thánh Martino đã nhờ con quỷ Belzebu’ xây lại cầu, đổi lại hắn sẽ có được linh hồn của động vật đầu tiên bước qua cây cầu mới. Belzebu’ ngạo nghễ chấp thuận và chẳng mấy chốc hắn xây xong một cây cầu hoành tráng, nhưng phải hứng chịu một nỗi thất vọng ghê gớm bởi động vật đầu tiên bước qua cầu là một con chó!
Hàng năm, trong lễ carnevale, cư dân sống quanh Pont-Saint-Martin kỷ niệm sự kiện này bằng một lễ diễu hành, với nhiều trò chơi và xe phúng dụ. Lễ hội khép lại với một đống lửa lớn đốt hình nhân tên quỷ dữ và tro tàn của hắn được rắc xuống dòng sông Lys.