Khi bỗng dưng một con mèo đen băng ngang trước mặt, có thể bạn sẽ vẫn bình thản đi tiếp con đường của mình; nhưng nếu đó là một người Ý mê tín cho rằng mèo đen mang điềm gở, anh ta sẽ lùi lại ba bước hoặc đứng im đấy chờ người khác đi qua để hút hết cái năng lực hắc ám kia đi! Kiểu sợ hãi này xưa xửa xừa xưa lắm rồi, từ tận thời Trung cổ, mặc dù nó bắt nguồn từ chồn chứ không phải từ mèo.
Người Ai Cập cổ đại, người Hy Lạp và người La Mã quan niệm mèo là con vật có ích, thậm chí còn coi nó như biểu tượng linh thiêng và cũng chẳng hề bận tâm đến màu lông. Tuy nhiên, xuyên suốt thời Trung cổ, nó lại bị coi là biểu tượng của thế lực hắc ám bởi (chẳng may) sở hữu bộ lông đen tuyền, bước đi êm ru, khả năng nhìn thấu bóng tối và sự yêu thích hoạt động trong bóng đêm. Đã thế, quả là họa vô đơn chí, với tông giọng vô cùng kì lạ (gần như tiếng người), nó bị xem như hiện thân của quỷ sứ và phù thuỷ; bởi theo quan niệm cổ hủ, mỗi khi thực hiện hành vi độc ác với những trò lừa gạt, bọn phù thuỷ đều hóa thành mèo đen (!)
Do vướng vào những đặc điểm đó, trong nhiều thế kỷ, loài vật dễ thương nhưng thiếu may mắn này phải chịu sự đày đoạ và hành hạ từ tất cả mọi người. Ở nhiều nước châu Âu, người ta đem thiêu sống rất nhiều mèo trong suốt đêm thánh Giovanni (24/6) và những lễ hội quan trọng; năm 1864 đến cả vua Luigi XVI của Pháp cũng tự tay thiêu một bì nhốt đầy mèo sống. Quan niệm mèo đen là biểu tượng của điềm gở ăn sâu vào suy nghĩ từ tầng lớp bình dân đến những người có học thức cũng như giới quý tộc.
Ngày nay, không ai tin vào phù thuỷ nữa, nhưng nhiều người Ý vẫn có ý nghĩ là không gặp mèo đen giữa đường thì tốt hơn… Ai mà biết được!