“E lucevan le stelle” là aria cảm động nhất trong vở nhạc kịch Tosca của Puccini. Được trình bày trong hồi cuối của nhân vật Cavaradossi trước khi chàng bị kết án tử, aria này không chỉ là một khúc hát cá nhân mà còn là biểu tượng của sự tuyệt vọng xen lẫn niềm hy vọng.
Bản nhạc bắt đầu với giai điệu sâu lắng, huyền bí của nhạc cụ dây, thể hiện bầu không khí bi thương và cô đơn giữa những vì sao sáng lóng lánh. Sau đó, giọng hát của Cavaradossi thổn thức nỗi đau buồn tuyệt vọng qua từng nốt nhạc, với những phân đoạn cảm xúc đỉnh điểm khi chàng hồi tưởng từng khoảnh khắc hạnh phúc trong quá khứ giữa lúc đối diện với định mệnh đen tối ập đến cuộc đời.
Ca từ của “E lucevan le stelle” biểu hiện sự tinh tế và sâu sắc của Puccini trong việc diễn đạt cảm xúc của nhân vật. Không chỉ là một phần của vở nhạc kịch, “E lucevan le stelle” còn có thể đứng riêng như tác phẩm nghệ thuật độc lập. Với sự kết hợp hoàn hảo giữa văn chương, âm nhạc và diễn xuất, aria này trở thành một trong những điểm nhấn của opera Ý và chạm vào trái tim người yêu nhạc từ thế hệ này sang thế hệ khác.
E lucevan le stelle…
ed olezzava la terra
stridea l’uscio dell’orto…
e un passo sfiorava la rena…
Entrava ella fragrante,
mi cadea fra le braccia.
O! dolci baci, o languide carezze,
mentr’io fremente le belle forme disciogliea dai veli!
Svanì per sempre il sogno mio d’amore.
L’ora è fuggita, e muoio disperato!
E muoio disperato!
E non ho amato mai tanto la vita,
tanto la vita!
Những vì sao tỏa sáng rực rỡ…
Hương thơm thoang thoảng lan tỏa trong không gian,
Có tiếng cổng vườn cọt kẹt…
Và bước chân dịu dàng trên cát…
Nàng hiện ra, vưu vật ngát hương
Ngả vào vòng tay ta…
Những nụ hôn ngọt ngào nhất, những ve vuốt dịu dàng nhất,
Khi ta run rẩy vén những lớp voan hé lộ hình thể đẹp vô song!
Giấc mơ tình yêu của ta giờ vĩnh viễn tan biến.
Ta đã sống vô tâm và giờ đây chết trong tuyệt vọng!
Than ôi ta chết trong tuyệt vọng!
Và chưa bao giờ cuộc sống lại thân thương với ta đến thế,
Chưa bao giờ thân thương đến thế