Raffaello Sanzio, sinh ra tại Urbino, là một trong những họa sĩ và kiến trúc sư vĩ đại nhất của thời kỳ Phục hưng. Ông bắt đầu học hội họa tại xưởng của cha và nhanh chóng trở thành bậc thầy vào năm 1500. Sau khi học hỏi từ Perugino và tích lũy kinh nghiệm ở các thành phố nghệ thuật lớn của Ý, Raffaello quyết định đến Firenze để theo học hai huyền thoại Michelangelo và Leonardo da Vinci.
Tại Firenze, ông đã tạo ra những tác phẩm tuyệt vời, trong đó nhiều bức tranh được đặt trang trọng sau bàn thờ Chúa. Thời gian này là nền tảng vững chắc cho sự nghiệp của Raffaello, với những kiệt tác như bộ tranh Đức Mẹ và Chúa Hài Đồng, thể hiện sự tinh tế và khả năng làm chủ nghệ thuật của ông.
Khi mới 25 tuổi, Raffaello được gọi đến Roma để trang trí các phòng của Giáo hoàng, đánh dấu bước ngoặt lớn trong sự nghiệp. Ông cũng được giao nhiệm vụ thi công Vương cung thánh đường San Pietro, góp phần xây dựng di sản nghệ thuật bất hủ cho nhân loại.